Thứ Tư, 28 tháng 9, 2016

Tiếng Trung không bao giờ trở thành cầu nối giữa các quốc gia.

Tiếng Trung không có cửa
Đối với nhiều quốc gia, việc học tiếng Trung quá khó do không dùng cùng hệ thống bảng chữ cái, ngôn ngữ hay khác biệt quá xa về văn hóa. Thậm chí, chính tại Trung Quốc cũng có nhiều thứ tiếng Trung địa phương khác nhau như Hokkien (Phúc Kiến), Cantonese (Quảng Đông)... và tiếng Trung phổ thông (Mandarin) vẫn chưa thể phủ sóng hết toàn bộ đất nước.
Khảo sát của viện nghiên cứu Pew cho thấy các nước láng giềng Trung Quốc như Hàn Quốc, Việt Nam, Nhật Bản cảm thấy thoải mái khi dùng tiếng Anh hơn tiếng Trung . Đây có lẽ là nguyên nhân chính khiến tiếng Anh là ngôn ngữ chính thức của Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN) chứ không phải tiếng Trung.
Một số chuyên gia cho rằng sự bành trướng của Trung Quốc khiến nhiều người quên mất rằng tổng dân số và kinh tế của tổng các nước làng giềng xung quanh như Nhật Bản, Hàn Quốc, Ấn Độ và cộng đồng ASEAN lớn hơn nhiều so với cường quốc này. Do đó không dễ để tiếng Trung có thể ảnh hưởng đến các nước này .
 Rõ ràng, tiếng Trung không phải là thứ ngôn ngữ chiếm ưu thế lớn hơn so với tiếng Anh tại các nước làng giềng trên. Vì vậy, dù Trung Quốc có ảnh hưởng thế nào về văn hóa, kinh tế, chính trị, tiếng Trung vẫn khó có khả năng thay thế được vai trò của tiếng Anh.

Theo Hoàng Nam
Trí thức trẻ/CafeBiz

Không có nhận xét nào: